Võ Lâm Truyền Kỳ - Nỗi nhớ anh chưa bao giờ vơi

Lâu quá rồi phải không anh? hơn 10 năm trôi qua nhưng kí ức một thời đam mê chơi võ lâm truyền kỳ trong tôi dường như vẫn còn nguyên vẹn.Nếu im lặng tôi có thể nghe rất rõ âm thanh quen thuộc mỗi khi mình đăng nhập.



Cảm ơn võ lâm truyền kỳ đã cho tôi một ky uc đẹp và một khoảng trời mơ mộng.Ngày trước tôi ở sever Thái Sơn một mình tôi như lạc lõng giữa thế giới ảo rộng lớn, cái cảm giác thich thú làm tôi mệt mài chìm đắm vào thế giới ấy , hảo hữu cũng nhiều mà kẻ thù cũng không ít.

Một lần khi đang luyện ở thác..tôi quên mất tên rồi,tôi gặp một anh chàng đường môn mang cái tên khá ấn tượng "Sống Không Yêu" lân la nói chuyện thì anh chàng này rất kiệm lời và hơi bị chảnh 😠 đã thế tôi càng akay quyết dùng mĩ nhân kế để làm quen...

 Sáng hôm sau anh pm cho a mượn 200 vạn. Tôi không nghỹ gì nói luôn ok. (Thời ấy tôi dại trai thấy ớn ) rồi hai đứa quen nhau từ đó đi đâu luyện cũng di chung anh khi đó khoảng 26 tuổi còn tôi thì 21 ,tôi heo chọc ghẹo anh và hay lam anh giận rồi lẽo nhẽo đi theo năn nỉ " người lớn đừng giận con nít mà" một ngày không gặp anh là tôi thấy thiếu thiếu cái gì đó.

 Không có anh tôi đành lượn lên trường bạch" lượm rác về phi shop kiếm tiền , lơ ngơ bị con quái nao đánh chết cũng không bit.

Một lần anh chỉ tôi cách mặc đồ theo ngũ hành,thật sự tôi rất bất ngờ vì trước giờ có biết quái gì về ngũ hành với ngũ tỏi đâu. nên lúc đó tôi ngưỡng mộ anh vô cùng, nhớ nhất là những ngày anh luyện lever ngoài bãi.. Hôm nào nổi hứng 2 đứa lại rủ nhau lên Thanh thành sơn ngắm trăng chơi anh hay đùa

"lấy anh nhaa" ...
.còn laauu 😋

Không chịu mai anh tìm cô khác anh cưới á..

Xí ai thèm

Thèm muốn chết mà giả vờ chảnh 😐

(Ảnh minh họa)

Và thời gian cứ thế trôi qua chúng tôi thân thiết với nhau hơn.tình cảm cũng lớn dần theo thời gian rồi cả 2 trao đổi mật mã acc. Một lần vừa olline anh khoe

" em thấy cái áo anh mới mua cho em chưa ?"
Đâu anhhh

Em đang mặc đó , a phải thức đến 2h sáng mới lùng mua được cái áo xịn cho em đó.

Thật ra tôi không thích lắm. Vì áo kiểu cà xa trông chả xinh chút nào
Cái áo anh mua cho em xịn lắm lại hợp ngũ hành nữa .
Nhưng xấu òm (tôi dỗi )

Em không thích hả ?

Tôi không nói gì đi kiếm cái áo khác mặc ..thấy anh buồn buồn .tuy chưa gặp nhau ngoai đời thực vì anh ở sài gòn còn tôi ở đà nẵng. Nhưng 2 đứa đã thấy mặt nhau qua wcam. A thường mặc chiếc áo trắng khá giản dị..tôi thích anh cả trong game lẫn ngoài đời. Nhớ có lần anh pm cho bạn anh .anh gửi nhầm qua cho tôi ..đại loại là mấy câu chửi cửa miệng của con trai hay nói với nhau.. Vậy mà tôi cũng thấy dễ thương sao í..sau khi biết mình nhầm a rối rít xin lỗi. . tôi cũng giả vờ giận anh không thèm nói chuyen với anh nữa. Khiến anh bối rối.nhớ lại cứ bùn cười.làm sao em quên được anh đây hả T

Thấy người ta dẫn nhau đến nguyệt lão ở giang tân thôn kết hôn rần rần làm tôi cũng thấy chạnh lòng.tôi thích anh thiệt nhưng tôi không muốn là người nói trước và hình như anh cũng vậy.. Tuy chỉ là trò chơi thôi nhưng thật sự tôi lúc đó đã sống trong nó ,sống vì nó và vì người tôi thương. Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại thích chọc tức anh đến vậy.. A nói a ghét mấy thằng thiếu lâm nên mỗi lần dỗi chuyện là tôi lại tổ đội chung với mấy thang thiếu lâm cố tình cho anh ấy thấy tức chơi..rồi lâu lâu dở chứng tôi lại đòi chuyển sever làm anh buồn vì anh tưởng thật còn tôi thì cười khói chí.

Bất ngờ một ngày anh pm

"Anh thích em '

Nghĩ a đùa như mọi khi tôi nói

Sống không yêu mà cũng bit thích mí gê

Anh thich em anh thich em anh thich emmm
(Ảnh minh họa)


Im lặng .lúc đó tôi mới biết là anh không đùa .quá bất ngờ nên tôi không nói được lời nào ..qua ngày hôm sau tôi olline nhưng không nói chuyện với anh ,anh cũng vây .bất ngờ buổi chiều anh pmm
Tới phượng tường đi anh có chuyện quan trọng muốn nói anh cho em một phút ,bây giờ hoặc không bao giờ.em quyết định đi.

Chảnh gê ta ơi, tôi gần như ngay lập tức chèo đeo vượt suối ,hết đi thuyền lại đi xa phu đặng cho kịp giờ. cuối cùng tôi cũng đã đến được phượng tường vào giây thứ 59😫 có lẽ đó là một buổi chiều đẹp nhất mà suốt cuộc đời này tôi không thể nào quên được.

Chiều ở Phượng tường phủ mưa bay bay giữa dòng người tấp nập tôi nhận ra anh đang đứng đó chờ tôi như đã lâu lắm rồi.tôi đứng lặng người nhìn anh trong nòng dâng trào niềm hạnh phúc khó tả. Khi ấy anh mang một chiếc áo màu đỏ mặc cho dòng người hối hả ,anh quỳ trước mặt tôi mưa trên áo anh ướt đẫm..

Em có đồng ý làm vợ anh không ?❤

(Ảnh minh họa)


Giây phút đó tôi có cảm giác như đang đứng giữa thánh đường thênh thang. Giây phút này đối với tôi không còn là một trò chơi nữa.

Em đồng ý ❤

Đám cưới chẳng có gì không bánh cũng không hoa chỉ có hai đứa ngồi bên nhau ngượng ngùng.đã vậy thằng bạn anh còn phán cho một câu"động phòng hoa chúc"🌼 gì gì đó . làm mặt tôi đỏ bừng .hai đứa cứ ngượng ngùng k nói được một câu nào nên hồn.. Thấy không ổn ,tôi lanh chí xin phép chuồn ..lấy lí do công việc đột xuất.

Tiếp sau đó là chuỗi ngày hạnh phúc.thời gian đó phải đi học nên ít được gặp anh hơn mỗi lần nên là ông xã rồi thì bà xã  ôi sao nhớ quá ngày xưa  anh chơi luôn cả acc của tôi nữa nên lever hai đứa vẫn lên đều đều.. Vì anh làm IT nên buổi trưa phải đi lắp máy .tôi ngồi chờ anh như vợ chờ chồng đi là về ❤

Một hôm anh khoe mới kiếm được cái áo đường môn xịn mua hết vài trăm ngàn,nghe xong tôi la anh cái tội phung phí ..anh cười hihi



Nhưng hạnh phúc ngắn ngủi chẳng đầy gang chỉ toàn la tôi làm cho anh buồn lâu lâu tôi lại dở chứng chuyển qua sever. Đà nẵng vì bạn tôi chơi ở đó rồi thỉnh thoảng tôi lại đi chung với thiếu lâm chọc giận anh. Anh buồn nhưng không nói gi .

Hôm sau vừa olline thì anh nói vô tù gặp anh,gặp tôi anh cười anh oánh lộn làm rớt mấy cái áo xịn rồi

Sao vậy

oánh mấy thằng thiếu lâm cho bõ ghét vì em mà tôi khổ vậy nè..

Tôi lạnh lùng anh làm ơn tỉnh lại đi ..im lặng đây là thế giới ảo chỉ là game thôi đừng để tâm trí mình bấn loạn anh va em chỉ có thể đến đây thôi mình còn phải sống cho cuộc đời thực nữa,tôi mắng anh hay đang mắng chính mình. Nói rồi tôi bỏ đi mặc cho anh ngồi đó lặng im. Và đỉnh điểm là chuyện mà chính tôi cũng không tự tha thứ cho mình được bạn tôi nó nhờ giữ dùm đồ cho nó cũng trong acc đó nhưng sever khác,hôm sau mở ra tôi tá hỏa vì bị hách sạch.Hôm đó tôi đã nặng lời với anh vì cho rằng ..

anh ơi sao em ngốc quá biết bao nhieu lần anh nạp thẻ cho em chơi vậy mà em lại.. Anh giận tôi thật sự . rồi anh cho tôi xem con đường môn 2x a đang chơi trong sever đà nẵng. A nói muốn làm tôi bất ngờ vì nếu tôi chuyển qua sever anh và tôi vẫn ở bên nhau..Tôi bàng hoàng nhưng đã muộn mất rồi.

Em ích kỉ quá phải không T.

Chúng tôi vì nhiều lí do ma không gặp nhau nữa,tôi bận học nên cũng bỏ game từ đó rồi làm mất yahoo mất liên lạc với anh. Cho đến bây giờ khi đã làm một giáo viên và có cuộc sống riêng ,tôi vẫn không thể quên được những ngày tháng cực khổ nhưng hạnh phúc khi luyện lever cùng anh .thỉnh thoảng trong mơ tôi lại thấy mình đứng giữa thênh thang biện kinh ,rồi anh đến mang theo nụ cười đưa tôi vào nỗi nhớ..

Ai bảo tình olline không có thật ...riêng nỗi đau là thật đấy. Những tháng ngày sau này tôi phải trả giá cho những gì mình đã gây ra cho anh và cho chính tôi...có lẽ anh bị tổn thương nhiều 😢 còn tôi thì quá ngốc nghếch để nhận ra điều đó.Tôi ước co thể gặp lại anh để nói lời xin lỗ cho lòng được thanh thản. Bây giờ có khóc het nước mắt có tiếc nuối bao nhiêu thì thời gian cũng không the nào quay trở lại đươc nữa...phải không A..

~Phượng tường phủ ..một chiều mưa bay bay anh quỳ trước mặt tôi"em có đồng ý làm vợ anh không

" Em đồng ý.. (Tiểu long nữ)

Tác giả: Mẫu Đơn