Qùa Tặng từ Trái Tim... 1. LỜI KHUYÊN CỦA NGƯỜI CHA
Mỗi ngày con hãy nhớ dành lời khen tặng vài ba người. Mỗi năm ít nhất một lần con hãy chờ xem mặt trời mọc. Nhìn thẳng vào mắt mọi người. Nói lời "cám ơn" càng nhiều càng tốt. Cũng vậy, nói lời "làm ơn" càng nhiều càng hay. Hãy sống dưới mức con kiếm được. Đối xử với mọi người như con muốn được họ đối xử như thế. Kết thêm những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn cũ. Hãy giữ kỹ những điều bí mật. Con đừng mất thì giờ học các mánh khoé doanh nghiệp. Hãy học làm doanh nghiệp chân chính. Dám chịu nhận những lầm lẫn của mình. Con hãy can đảm. Nếu tự con không được can đảm lắm thì cũng phải tỏ ra can đảm. Người ta không phân biệt một người can đảm với một người tỏ ra can đảm. Con phải dành thì giờ và tiền bạc làm việc thiện trong cộng đồng của con. Đừng bao giờ lường gạt một ai. Học cách lắng nghe. Cơ hội trong đời nhiều khi đến gõ cửa nhà con rất khẽ. Đừng bao giờ làm cho ai mất hy vọng, nhiều người chỉ sống nhờ hy vọng đấy con ạ. Con đừng cầu mong của cải, mà phải cầu mong sự không ngoan, hiểu biết và lòng can đảm. Đừng hành động khi con đang giận dữ. Con phải giữ tư thế đàng hoàng. Muốn đến một nơi nào đó phải có mục đích và tự tin rồi hãy đến. Đừng bao giờ trả công cho ai trước khi họ xong việc. Hãy sẵn sàng thua một trận để chiến thắng một cuộc chiến. Đừng bao giờ ngồi lê đôi mách. Cẩn thận với những kẻ nào mà họ không còn gì để mất. Khi gặp một nhiệm vụ khó khăn, con hãy hành động như không thể nào bị thất bại. Đừng giao du quá rộng. Phải học cách trả lời "không" một cách lễ phép và dứt khoát. Đừng mong chờ cuộc đời đối xử sòng phẳng với con. Đừng đánh giá thấp sức mạnh của sự tha thứ. Thay vì dùng từ "có vấn đề", con hãy thay bằng từ ngữ "có dịp may". Cẩn thận về đồ đạc và áo quần. Nếu con định dùng thứ gì trên năm năm thì phải sắm thứ tốt nhất có thể được. Con hãy mạnh dạn trong cuộc sống. Khi nhìn những quãng đời đã qua, hãy tiếc những gì chưa làm được chứ đừng tiếc những điều đã làm xong. Đừng quan tâm đến bè nhóm. Những ý tưởng mới mẻ, cao thượng và có tác động đến cuộc sống luôn luôn là những ý tưởng của các cá nhân biết làm việc. Những nhạc sĩ trình diễn bên đường thường có nhiều điều đáng trân trọng. Con hãy dừng lại, lắng nghe và nhớ tặng gì đó cho họ. Khi gặp vấn đề trầm trọng về sức khoẻ, con hãy nhờ ít nhất ba vị thầy thuốc khác nhau xem xét. Hãy chiến đấu chống thói vô trật tự. Gặp hàng hoá xấu, hay sự phục vụ tồi, con phải báo ngay cho người có trách nhiệm để họ nắm biết. Những nhà quản lý tốt rất mong được hiểu biết mọi điều. Đừng tập thói trì hoãn công việc. Làm ngay những gì cần phải làm vào đúng lúc phải làm. Không ai chờ đến lúc hấp hối để nói "giá như tôi còn thêm được thời gian...". Đừng sợ phải nói "Tôi không biết". Đừng sợ phải nói "Xin lỗi, rất tiếc...". Hãy ghi sẵn những điều gì con muốn được trải qua trong cuộc đời. Luôn luôn mang theo trong túi áo bảng ghi những điều đó, và thường xuyên tìm cơ hội có thể được để thực hiện. Hãy gọi điện cho mẹ con.
2. CHUYỆN VỀ NGƯỜI MẸ
Người mẹ trẻ bước chân trên con đường đời. “Đường có dài không? – người tự hỏi. Thiên chức của người mách bảo rằng: "Phải, và đường cũng sẽ khó khăn. Và bạn sẽ già nua trước khi đi đến cùng. Nhưng cuối con đường sẽ luôn tốt đẹp hơn điểm khởi đầu gian nan”. Nhưng người mẹ trẻ đang rất hạnh phúc. Đến nỗi không tin là có gì còn tốt hơn thế trong những năm tháng tới. Người chơi với con trẻ, đem cho con hoa và quà, tắm cho con trong dòng suối mát trong, và mặt trời chiếu sáng lên chúng, và người mẹ trẻ muốn hét lên rằng, “Không có gì đáng yêu hơn thế!”. Và đêm xuống, và bão đến, đường tối tăm, con cái của người run lên bần bật vì sợ và lạnh, và người mẹ kéo chúng đến gần mình hơn, ôm lấy chúng và đắp cho chúng những gì Người có được, và con cái của người nói: “mẹ à, con không sợ nữa, có mẹ ở đây thì không điều gì xấu có thể đến gần”. Và buổi sáng đến, thấy rõ ngọn đồi trước mặt. Đám con của người leo lên đó và thấm mệt. người mẹ cũng thấm mệt. Nhưng lúc nào người mẹ cũng nói: “Thêm chút kiên nhẫn nữa đi con, mình sắp đến rồi”. Vậy là đám trẻ tiếp tục leo, và khi lên đến đỉnh, chúng nói: “Mẹ, chúng con đã không thể làm được nếu không có mẹ” . Còn người mẹ, khi nằm trong đêm, nhìn lên những vì sao và nói: “Ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm qua, con cái ta học được chịu đựng khi đương đầu với gian khổ. Hôm qua ta cho con sự can đảm. Hôm nay ta cho chúng sức mạnh”. Và ngày đi qua, tuần đi qua và tháng và năm, và người mẹ trở nên già nua...Người nhỏ lại và lưng còng. Nhưng con cái của Người thì cao to, khoẻ mạnh và đi vững vàng đầy dũng khí. Và khi đường đời chông gai, chúng tìm đến người, xem người sáng như lông vũ của loài chim quý, và sau cùng, chúng có thể lên đến ngoại đồi, trên đỉnh đồi nhìn ra trước mặt là một con đường sáng chói với những cổng vàng rộng mở. Và người mẹ nói: “Ta đã đi đến cuối cuộc hành trình. Và bây giờ ta mới biết tại sao ở cuối đường luôn luôn đẹp hơn lúc khởi hành, vì con cái ta đã có thể tự đi một mình, và con cái chúng theo sau”. Và đám trẻ thì nói: “Mẹ sẽ luôn đi cạnh chúng con, mẹ ạ, ngay cả khi mẹ đã đi đến thiên đàng!”. Và chúng đứng dậy tiễn người mẹ đi một mình, những cánh cửa đóng lại sau lưng. Và chúng nói: “Chúng ta không còn nhìn thấy người được nữa, nhưng người vẫn sẽ luôn quanh đây. Người có ý nghĩa nhiều hơn ký ức. Người là quà tặng của cuộc đời”. 3. CHA TỰ HÀO VỀ CON
Cha tôi là người con duy nhất của một dòng họ người Đức nhập cư ở Mỹ. Điều đó có nghĩa là gia đình chúng tôi có một nền giáo dục nghiêm khắc. Cha lập gia đình năm 20 tuổi và tôi là đứa lớn nhất trong năm đứa con. Cha tôi hy vọng những đứa con của mình sẽ đạt kết quả xuất sắc tại trường học. Vì là con trưởng, tôi càng phải học hành chăm chỉ hơn để thỏa ước nguyện của cha. Tôi nhớ đã cùng làm việc với cha được vài lần. Mỗi sớm mùa xuân, khi mặt đất vẫn còn hơi lạnh và ẩm ướt, cha lại cẩn thận đánh dấu từng luống đất riêng rẽ trong vườn nhà. Tôi và em trai mình đi theo cha chỉ để gieo những hạt đậu xuống đất. Tôi cũng biết cách trồng những cây con sao cho thật gọn gàng, thật đẹp khi đi cùng cha. Tôi cũng được cha cho đi câu cá trên chiếc thuyền gỗ cũ kỹ của gia đình. Những lúc như thế, tôi chỉ muốn được ôm cha và nói “Con thương cha nhiều lắm!”, nhưng điều đó không bao giờ xảy ra. Liệu cha có chấp nhận cho tôi làm như thế hay không? Thật khó để tìm ra câu trả lời. Rồi tôi lớn lên, tốt nghiệp đại học, lập gia đình. Thật không may mắn khi tôi và chồng phải sống cách xa gia đình đến hàng trăm dặm. Nhiều lúc hai chúng tôi còn phải đi công tác nước ngoài nữa. Mẹ viết thư cho tôi hàng tuần, kể những gì đã xảy ra ở nông trại, những gì cha tôi làm và cả chuyện của các em tôi. Còn cha thì không bao giờ viết cho tôi dòng nào cả. Khi tôi quay trở về nông trại của gia đình, những lần viếng thăm bố mẹ trở nên nhiều hơn, nhưng cha và tôi cũng không bao giờ gần gũi, thân thiện như những gia đình khác. Năm 1986, đó là thời điểm mà chúng tôi phải nói lời chia tay với những người khác. Chồng tôi, hai con và tôi, đứng cùng cha mẹ tôi, bắt tay chào mọi người. Chồng tôi cầu mong cho mọi chuyện xảy ra tốt đẹp khi chúng tôi lên đường. Sau đó, tôi ôm cha và nói: “Con yêu cha”. Thật là bất ngờ khi tôi nghe cha nói “Cha cũng yêu con”, tôi để ý thấy đôi mắt cha ngấn lệ. Ước gì chúng tôi đã luôn ở bên nhau trong suốt những năm qua. Cha mẹ tôi đã bước qua tuổi 60, tôi cũng mong rằng mình sẽ có thêm nhiều thời gian ở bên họ trong tương lai. Chúng tôi sẽ trở về sau bốn năm làm việc ở Úc. Hai năm rưỡi sau, một cú điện thoại gọi đến từ gia đình tôi. Đó là một buổi trưa thứ tư chủ nhật, cha đi trên một chiếc xe trượt tuyết để đi thăm những người hàng xóm và bị ngã trên đường về. Em rể tôi tìm thấy cha nằm trên tuyết, chết vì lên cơn đau tim đột ngột. Bạn bè thúc giục tôi quay trở về Minesota để lo cho đám tang cha. Tại tang lễ của cha, tôi nghe mọi người kể những câu chuyện, những điều tuyệt vời về cha – một người chính trực được những người khác nể trọng và tin cậy. Những câu chuyện mà họ kể đều mới mẻ với tôi, dường như họ biết rất nhiều điều về cha tôi. Lúc ấy, tôi chỉ ước thầm sao cho mình có thể cũng hiểu nhiều về cha như thế, và mối quan hệ giữa chúng tôi đã có thể tiến triển tốt hơn. Ba năm sau ngày cha mất, mẹ tôi cũng ra đi. Sau lễ tang của mẹ, cả năm đứa chúng tôi quay trở lại nông trại và cùng phân chia những gì mà bố mẹ đã để lại. Trong lúc dọn dẹp trên tầng thượng, tôi vấp phải một chiếc hộp. Đó là chiếc hộp chứa đầy kỷ niệm ấu thơ của tôi. Chứa đựng bên trong nó là những bức vẽ đầu tiên của tôi, những lá thư và cả những tấm ảnh cũ kỹ nữa. Ở ngay chính giữa chiếc hộp, tôi phát hiện ra có hai lá thư mà cha đã viết từ nhiều năm trước khi tôi vừa hoàn thành chương trình đại học – đó là những bức thư tay duy nhất mà cha viết cho tôi. Làm thế nào tôi có thể quên rằng chúng tồn tại ở đấy nhỉ? Tôi cẩn thận mở những mảnh giấy đã vàng úa vì thời gian ra đọc. Lá thư đầu tiên là những việc xảy ra ở nông trại. Lá thư thứ hai nói về cảm xúc của cha khi tôi được bầu vào hội sinh viên ưu tú của trường đại học. Khi tôi đọc dòng đầu tiên của bức thư thứ hai, mắt tôi nhòe lệ vì cha đã viết rằng “Cha rất tự hào khi có một cô con gái như con!”. 4. NHỮNG ĐIỀU SÁNG SUỐT MẸ DẠY CHO TA Mẹ là người thầy gần gũi với chúng ta nhất. Và với những gì đã trải nghiệm, mẹ sẽ dạy chúng ta rất nhiều điều.... 1. "Con sẽ không có gì nếu chỉ mãi ngồi ở đó!" - Bạn muốn mọi thứ? Bạn phải đứng lên và đi tìm nó, công việc, sự thành công, một ly nước - bất cứ thứ gì đều cũng có giá của nó và chúng ta phải hành động để có nó! 2. "Cảm ơn tất cả những lời ngợi khen mà con nhận được trong cuộc sống, và đừng than khóc cho những điều mà con không thể có. Tập trung vào những điều trong tầm tay của con, hãy quên đi những đau buồn hay những gì quá xa xôi". 3. "Hầu hết mọi người có thể lấy đi mọi thứ từ con - nhưng trừ học thức của con, không ai có thể lấy nó đi được". 4. Về những người đàn ông, nếu bạn là con gái, thì mẹ bạn sẽ nói..."Nếu một người đàn ông thực sự muốn nói chuyện với con, anh ta sẽ gọi điện thoại cho con", lời khuyên này sẽ giúp bạn gái bớt đi sự mơ mộng trông chờ vào những cuộc điện thoại của những anh chàng mà mình thầm... để ý. 5. "Con không thể thay đổi ai đó nếu người đó không muốn thay đổi". Nếu bạn yêu ai đó, nhưng không thể thay đổi được những điều "trái tính trái nết" của anh ta, thì cách tốt nhất là hãy chia tay với anh ta để tương lai sẽ hạnh phúc hơn... 6. "Đừng dựa dẫm vào người đàn ông bên cạnh con mãi". Mẹ sẽ giúp bạn hiểu rằng bạn cần phải có sự tự lập và độc lập của chính mình. 7. "Đừng vã mồ hôi hột cho những chuyện nhỏ nhặt trong hôn nhân. Tôn trọng người kia và bày tỏ sự tôn trọng đó hằng ngày. Cố gắng nhường nhịn". 8. "Khi con kết hôn, con... kết hôn với cả một gia đình" - câu nói này giúp bạn sẽ xem gia đình của vợ (hoặc chồng mình) là gia đình của chính mình, để từ đó có cách cư xử đúng mực và thương yêu gia đình bên kia hơn.
5. ĐIỀU ƯỚC ÔNG DÀNH CHO CHÁU Chúng ta cần cố gắng làm nhiều điều tốt dành cho những đứa con yêu dấu hơn là làm những điều xấu. Và với những đứa cháu của mình, tôi biết phải làm gì để mọi thứ được tốt. Ví dụ như dạy cho chúng biết để lại quần áo cũ tặng những người nghèo, tự làm lấy kem để ăn và không bỏ thừa bánh mì... Với đứa cháu trai đáng yêu của ông, ông hy vọng cháu sẽ học tính khiêm tốn, vượt qua thất bại để sống tốt hơn và học được lòng trung thực. Ông hy vọng cháu học cách dọn chỗ ngủ, cắt cỏ và rửa xe. Và ông hy vọng không ai cho cháu một chiếc xe hoàn toàn mới khi cháu mười sáu tuổi. Ông hy vọng cháu có cái nhìn thiện chí và luôn tin tưởng vào mọi thứ. Ông hy vọng cháu chia phòng ngủ với em trai của cháu, và dù đã nằm riêng nhưng khi em cháu sợ ngủ một mình và đến nằm ngủ chung, ông hy vọng cháu sẽ cho phép. Khi cháu muốn vào rạp xem phim Disney, khi đó em trai cháu muốn theo cùng, ông hy vọng cháu dẫn em theo. Ông hy vọng cháu đi dã ngoại với những người bạn của cháu và cháu sống trong một thị trấn yên tĩnh. Nếu cháu muốn một giàn thun để bắn chim, ông hy vọng cha của cháu dạy cháu cách làm thay vì mua. Ông hy vọng cháu học nghiên cứu, đọc nhiều sách, và khi cháu học dùng máy vi tính, cháu cũng học phương pháp làm toán một cách nhanh nhạy. Ông hy vọng cháu cảm thấy khó chịu khi ai đó thổi khói thuốc vào mặt cháu. Ông không lo lắng nếu cháu có một lần thử bia, nhưng ông hy vọng cháu không thích nó. Và nếu một người bạn tặng cháu một loại thuốc có chất kích thích, ông hy vọng cháu có đủ thông minh để nhận ra người đó không phải là bạn cháu. Ông hy vọng rằng cháu có thời gian vào nhà thờ với ông bà hoặc đi câu cá với chú. Ông hy vọng mẹ cháu phạt cháu khi cháu ném bóng chày qua cửa sổ một người hàng xóm, và mẹ ôm hôn cháu khi cháu có cử chỉ quan tâm lo lắng đến mẹ. Đây là những điều ước ông dành cho cháu, phải chịu được gian khổ, thất bại, làm việc tốt và luôn hạnh phúc, cháu nhé!
|